
Bài thơ tôi viết dưới rừng thông,
Giữa lúc cô em sắp lấy chồng,
Mai mốt người ta sắp lấy chồng,
Còn tôi là kẻ sống điêu linh
Những giờ tôi đứng bên sông vắng
Là những giờ nàng tựa cửa dinh,
Giữa lúc cô em sắp lấy chồng,
Mai mốt người ta sắp lấy chồng,
Còn tôi là kẻ sống điêu linh
Những giờ tôi đứng bên sông vắng
Là những giờ nàng tựa cửa dinh,
Có nghĩa gì đâu một mối tình,
Âm thầm chôn giữa trái tim thơ,
Âm thầm đau khổ sầu thương nhớ,
Mà kẻ mình yêu vẫn hững hờ,
Yêu không dám nói lặng như tờ,
Chỉ biết yêu thôi có biết gì,
Âm thầm chôn giữa trái tim thơ,
Âm thầm đau khổ sầu thương nhớ,
Mà kẻ mình yêu vẫn hững hờ,
Yêu không dám nói lặng như tờ,
Chỉ biết yêu thôi có biết gì,
Biết rồi nàng sẽ lấy sẽ ra đi,
Tim thơ đã trót yêu người ấy,
Giờ giấc ôi nhớ! Ôi thương! Ôi tuyệt vọng!
Ngày mai có kẻ qua sông,
Nàng đi thôi thế hết chờ mong,Tôi khổ trời ơi nát cả lòng.
Tim thơ đã trót yêu người ấy,
Giờ giấc ôi nhớ! Ôi thương! Ôi tuyệt vọng!
Ngày mai có kẻ qua sông,
Nàng đi thôi thế hết chờ mong,Tôi khổ trời ơi nát cả lòng.
**H.L_02.04.08**